Bài này thấy trên Facebook, không biết tác giả, hình như của sinh viên, ta thấy hay nên giữ lại đây
Hoa sữa bây giờ còn rụng góc phố xưa
Con đường nhỏ bàn chân ai còn bước
Bạn thấy không trong dòng người xuôi ngược
Một nụ cười ta có thế nhận ra nhau
Có một lần mình đã hỏi về sau
Liệu chúng ta có còn là bạn mãi?
Cậu mỉm cười nhìn bông cỏ dại
Bông cỏ dại cũng cười và cậu lại quay đi
Tớ ước trên đời không còn chữ chia ly
Để dòng thơ xanh cứ dài vô tận
Để sóng biển ngàn năm không ân hận
Khi con thuyền về ngủ bến chiều quê
Có một lần tớ gặp giữa cơn mê
Hàng cây sữa gục xuống đường xơ xác
Những mắt lá ngọc xanh bàng bạc
Bầy chim non ngơ ngẩn theo mùa
Góc phố cũng buồn bởi vắng bước người khua
Tớ chợt thấy mình khác ngày xưa nhiều quá
Lòng vu vơ buồn những điều không tả
Hiện tại thật gần nhưng quá khứ đã vội xa .
(Hà Nội )
Hoa sữa bây giờ còn rụng góc phố xưa
Con đường nhỏ bàn chân ai còn bước
Bạn thấy không trong dòng người xuôi ngược
Một nụ cười ta có thế nhận ra nhau
Có một lần mình đã hỏi về sau
Liệu chúng ta có còn là bạn mãi?
Cậu mỉm cười nhìn bông cỏ dại
Bông cỏ dại cũng cười và cậu lại quay đi
Tớ ước trên đời không còn chữ chia ly
Để dòng thơ xanh cứ dài vô tận
Để sóng biển ngàn năm không ân hận
Khi con thuyền về ngủ bến chiều quê
Có một lần tớ gặp giữa cơn mê
Hàng cây sữa gục xuống đường xơ xác
Những mắt lá ngọc xanh bàng bạc
Bầy chim non ngơ ngẩn theo mùa
Góc phố cũng buồn bởi vắng bước người khua
Tớ chợt thấy mình khác ngày xưa nhiều quá
Lòng vu vơ buồn những điều không tả
Hiện tại thật gần nhưng quá khứ đã vội xa .
(Hà Nội )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét